Cuộc đời đâu ai muốn phải chờ đợi trừ khi sự chờ đợi mang lại thật sự niềm vui và hạnh phúc. Cuộc sống có quá nhiều việc để ta phải suy nghĩ mỗi khi đêm về. May mắn trong cuộc đời là khi ấy có được sự chia sẻ yêu thương.Nhưng nếu như “một phần cuộc đời” không cho ta điều ấy thì ta có thể tự giải thoát cho mình...
Biết thế nhưng sao cứ ám ảnh khi mưa tháng Sáu về...
Có những nỗi buồn không biết gọi tên...
Có những niềm đau tưởng chừng đã cũ...
Nhưng...
Nó vẫn hiện hữu...
Làm....
Trái tim đau!
Mỗi một ngày,
ta mang lên khuôn mặt của mình...
những chiếc mặt nạ...
Tưởng chừng như vui....
Nhưng đằng sau chiếc mặt nạ ấy...
Là nỗi buồn...
đang trôi!
Phải làm gì để vượt qua sự ám ảnh?
Có thể bằng cách này hay cách khác. Nhưng cho dù cách nào đi nữa ta vẫnphải nhìn thẳng vào sự thật để sống, để vươn lên bởi mỗi bất hạnh tậncùng trong cuộc đời đều có một điểm nào đó cho ta tựa vào. Vậy ta hãy cứ đi tìm “điểm tựa cuộc đời” mà thượng đế đã ban tặng, cho dù đó chỉ là một điểm tựa nhỏ nhoi nhưng có thể đẩy cuộc đời ta lên...
Mỗi ngày ta chọn cho mình một niềm vui để xóa bớt đi một nỗi buồn...Thếthì tại sao mình không tạo ra cho mình niềm vui nhỏ nhoi ấy?
Người ta thường tin vào “duyên may và sự lựa chọn”. Nếu ta không gặp may thì ta cần PHẢI CHỌN CON ĐƯỜNG ĐỂ ĐI. Đường còn dài, còn nhiều bất ngờ, trong đó hạnh phúc là món quà bất ngờ nhất.Hãy tin như thế! Bên cạnh những mất mát buồn đau, hạnh phúc là thứ luôncó thật và hiện hữu. Hạnh phúc là thứ mà ông trời ban cho từng phận người. Hạnh phúc vẫn ở quanh ta đây thôi, ngay cả khi ta buồn đau mất mát, ngay cả khi ta tưởng chừng ngã gục trong những bi kịch của đời mình...
Cuộc đời vẫn còn có biết bao phép nhiệm mầu, mỗi một ngày trôi qua biếtđâu điều kỳ diệu sẽ đến. Nếu không có lòng tin thì làm sao đủ sức đểchống chọi qua những bão táp mưa sa của cuộc đời. Làm sao vượt lên những khổ đau, bất hạnh để tìm tới một cuộc sống bình yên, an vui...
Hãy tin vào cuộc đời...
Hãy tin là tình yêu có thật và mạnh mẽ bước đi trên con đường phía trước...
Vậy thì…
Lạc quan lên tôi ơi!